Cạn Nguồn

Trái Duyên

Tiền kiếp nào xưa ta nợ nhau
Trái duyên nên ván đóng sai cầu
Để ngàn năm nữa trong mơ ước
Một giấc nào sau, nối mộng đầu
Mấy vạn đêm trăng khuyết lại đầy
Mấy lần núi chuyển hướng theo mây
Tình ta vẫn mãi trong hư ảo
Vá áo tình hư uống mộng say
Ta đếm sao trời ru giấc ngủ
Em nằm mong đợi ánh sao rơi
Trăng nam soi bóng người phương bắc
Soi mãi mộng tình vơi vẫn vơi
Bắc nhịp cầu duyên trong áng thơ
Chênh chao ngôn tự nghĩa lu mờ
Bao giờ núi biển thôi cao thấp
Ngày ấy ta mình trọn ước mơ
Cạn Nguồn
 

Được bạn: vdn 14.5.11 đưa lên
vào ngày: 10 tháng 11 năm 2011

Bình luận về Bài thơ "Trái Duyên"